中吕·山坡羊
作者:管鉴 朝代:唐代诗人
- 中吕·山坡羊原文:
- 一官将白首,名字落人间。直道晚成宦,劳生多苦颜。兹游方浩荡,何日遂高閒。素业黄河曲,云松久闭关。
这次得益于郭寒粉丝的宣传,陈亮一时好奇,便点开了这部小学生水准的小说。
朔风吹黄沙,客子梦千里。青山久不归,白日去如水。昨朝滦水上,仙人偶来过。自言远纷壒,结庐在金坡。玉峡栖层云,翠阁萦危栈。钟声绕碧坛,桃花出深涧。双童扫白石,展席弹瑶琴。青松挂落月,海色浮空林。竟谢区中缘,骑龙忽归去。祇恐人民非,那愁岁年暮。君还鍊石髓,九转成玄霜。他时肯分赠,碧落同翱翔。
山深无刻漏,夜永不知更。窗白只疑旦,月斜犹未明。离人江北住,华发枕间生。孤馆此怀寂,断鸿何处声。
自讼愚且鄙,平生事辞翰。为文谢超卓,得禄未盈寸。一官走穷僻,百事真黾勉。昨者得州帖,输租被公选。曲舍只容膝,侍立如牛喘。逄逄鼓咽耳,漠漠尘翳眼。微风六月息,烈日四檐短。一座洒腥雨,万夫挥午汗。斗升烦较量,朱墨谩勾窜。岂惟畏刑书,农事宁可缓。赖有葛衣翁,志趣颇高简。爱民一心劳,慰我百忧遣。谁人坐华堂,玉簟罗婉娈。清樽近美竹,冰纨依素扇。贤愚定劳逸,贵贱天所绾。赋分乃自然,何须慕华弁。况予山野姿,夙尚本萧散。萦缠正自取,有类蚕作茧。得桷未知渐,盈庭巳占艮。恍怪旧学凋,冥羞素期舛。便当谢官长,趋墀来敛板。才谫又不力,引去非宜款。
霜蹄趋冀北,玉殿迥天开。六善躬敷奏,重瞳首屡回。乡关曾不念,国本藉深培。细酌杯中物,称诗咏有莱。
- 中吕·山坡羊拼音解读:
- yī guān jiāng bái shǒu ,míng zì luò rén jiān 。zhí dào wǎn chéng huàn ,láo shēng duō kǔ yán 。zī yóu fāng hào dàng ,hé rì suí gāo jiān 。sù yè huáng hé qǔ ,yún sōng jiǔ bì guān 。
zhè cì dé yì yú guō hán fěn sī de xuān chuán ,chén liàng yī shí hǎo qí ,biàn diǎn kāi le zhè bù xiǎo xué shēng shuǐ zhǔn de xiǎo shuō 。
shuò fēng chuī huáng shā ,kè zǐ mèng qiān lǐ 。qīng shān jiǔ bú guī ,bái rì qù rú shuǐ 。zuó cháo luán shuǐ shàng ,xiān rén ǒu lái guò 。zì yán yuǎn fēn ài ,jié lú zài jīn pō 。yù xiá qī céng yún ,cuì gé yíng wēi zhàn 。zhōng shēng rào bì tán ,táo huā chū shēn jiàn 。shuāng tóng sǎo bái shí ,zhǎn xí dàn yáo qín 。qīng sōng guà luò yuè ,hǎi sè fú kōng lín 。jìng xiè qū zhōng yuán ,qí lóng hū guī qù 。qí kǒng rén mín fēi ,nà chóu suì nián mù 。jun1 hái liàn shí suǐ ,jiǔ zhuǎn chéng xuán shuāng 。tā shí kěn fèn zèng ,bì luò tóng áo xiáng 。
shān shēn wú kè lòu ,yè yǒng bú zhī gèng 。chuāng bái zhī yí dàn ,yuè xié yóu wèi míng 。lí rén jiāng běi zhù ,huá fā zhěn jiān shēng 。gū guǎn cǐ huái jì ,duàn hóng hé chù shēng 。
zì sòng yú qiě bǐ ,píng shēng shì cí hàn 。wéi wén xiè chāo zhuó ,dé lù wèi yíng cùn 。yī guān zǒu qióng pì ,bǎi shì zhēn miǎn miǎn 。zuó zhě dé zhōu tiē ,shū zū bèi gōng xuǎn 。qǔ shě zhī róng xī ,shì lì rú niú chuǎn 。páng páng gǔ yān ěr ,mò mò chén yì yǎn 。wēi fēng liù yuè xī ,liè rì sì yán duǎn 。yī zuò sǎ xīng yǔ ,wàn fū huī wǔ hàn 。dòu shēng fán jiào liàng ,zhū mò màn gōu cuàn 。qǐ wéi wèi xíng shū ,nóng shì níng kě huǎn 。lài yǒu gě yī wēng ,zhì qù pō gāo jiǎn 。ài mín yī xīn láo ,wèi wǒ bǎi yōu qiǎn 。shuí rén zuò huá táng ,yù diàn luó wǎn luán 。qīng zūn jìn měi zhú ,bīng wán yī sù shàn 。xián yú dìng láo yì ,guì jiàn tiān suǒ wǎn 。fù fèn nǎi zì rán ,hé xū mù huá biàn 。kuàng yǔ shān yě zī ,sù shàng běn xiāo sàn 。yíng chán zhèng zì qǔ ,yǒu lèi cán zuò jiǎn 。dé jué wèi zhī jiàn ,yíng tíng sì zhàn gèn 。huǎng guài jiù xué diāo ,míng xiū sù qī chuǎn 。biàn dāng xiè guān zhǎng ,qū chí lái liǎn bǎn 。cái jiǎn yòu bú lì ,yǐn qù fēi yí kuǎn 。
shuāng tí qū jì běi ,yù diàn jiǒng tiān kāi 。liù shàn gōng fū zòu ,zhòng tóng shǒu lǚ huí 。xiāng guān céng bú niàn ,guó běn jiè shēn péi 。xì zhuó bēi zhōng wù ,chēng shī yǒng yǒu lái 。
※提示:拼音为程序生成,因此多音字的拼音可能不准确。
相关翻译
- ⑶上:作“山”,山上。
②一窗间:指画幅不大。
相关赏析
- 这首诗一开始便发出了一个与众不同的声音:“莫怨春归早”
颔联沉痛指出严重后果,诗人用两个地名构成对仗,指出北宋没有收复沦陷的国土,空有统一之名,而无统一之实。
作者介绍
-
管鉴
管鉴字明仲,龙泉(今属浙江)人,徙临川(今江西抚州)。乾道九年(1173),范成大制置四川后东归,道经峡州,时管鉴为峡州守,见范成大《吴船录》。淳熙十三年(1186)任广东提刑,改转运判官,官至权知广州经略安抚使。词题所署干支,最迟者为甲辰生日,盖淳熙十一年(1184)。有《养拙堂词》一卷。